Thông tin liên lạc

Thứ Ba, 5 tháng 7, 2016

Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân...

Đề 7 : “ Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân “ ( Phạm Tuyên). Hãy viết một bài văn ngắn (khoảng 01 trang giấy thi) trình bày suy nghĩ của em về bài học rút ra từ câu hát trên.

Bài Làm
Cuộc đời là dòng chảy của những mối tương quan, ở đó, người ta không thể sống nếu tách mình ra khỏi vòng tay của cộng đồng. Hiểu điều ấy mà có lẽ nhạc sĩ Phạm Tuyên đã viết lời một bài hát: “ Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân”. Câu ca chợt ngân lên trong tôi biết bao suy nghĩ.

Vâng, cánh én nhỏ bé là hình ảnh của phận người mỏng manh, đơn độc còn mùa xuân tượng trưng cho hạnh phúc, niềm vui. Mượn mùa xuân và một cánh én, nhạc sĩ Phạm Tuyên hẳn muốn gửi đến chúng ta một thông điệp: con người cần khiêm tốn nhận ra mình không thể đơn độc trên con đường tìm ra hạnh phúc, cần phải đặt mình trong mối tương quan với mọi người, gia đình, bạn bè, xã hội để sống chan hoà và yêu thương nhiều hơn.

Thật vậy,“ Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân”, một chiếc lá không thể dệt thành cánh rừng bạt ngàn, và một vì sao trơ trọi chẳng đủ sức toả sáng giữa trời đêm u tối. Thế mới biết vai trò của cộng đồng và giá trị của việc biết hoà mình, gắn bó với tập thể là vô cùng to lớn. Bởi trước hết, đó là biểu hiện của tinh thần đoàn kết. Bác Hồ từng dạy: “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết – Thành công, thành công, đại thành công”, ta nhớ về thời kì lịch sử bi hùng của dân tộc, những ngày tổng khởi nghĩa quân và dân một lòng chiến đấu và cách mạng tháng tám thành công như một minh chứng đầy đủ cho sức mạnh của tinh thần đoàn kết. Bên cạnh đó, đặt mình trong tương quan xã hội cũng là cơ hội giúp ta rèn luyện và phát huy những ưu điểm của bản thân. Đức Phật đã dạy rằng: “Chỉ giọt nước hoà vào biển cả mới không cạn mà thôi”. Sau hai mươi hai năm ra đời, hoạt động tình nguyện Mùa Hè Xanh đã trở thành dòng chảy chủ đạo trong phong trào của thanh niên khắp mọi miền đất nước. Con người, ai mà chẳng khát khao làm nên những điều tốt đẹp, nhưng điều quan trọng là chúng ta không thể làm một mình. Chính trong tập thể, cộng đồng, chúng ta cùng sánh vai nhau để thực hiện những mơ ước tốt đẹp. Hơn nữa, hiểu được vai trò của tập thể, ta sẽ biết khiêm tốn, bỏ đi cái tôi ích kỷ, kiêu ngạo, để sẵn sàng “ một người vì mọi người”, bởi cuộc sống đẹp hơn khi ta biết cho đi.

Tuy nhiên, phải hiểu gắn bó với cộng đồng không có nghĩa là coi thường bản thân. Mỗi người phải sáng suốt và tìm kiếm không ngừng để phát huy hết giá trị của chính mình. Song, tiếc thay khi vẫn có những người thiển cận, tách mình ra khỏi tập thể, tự cao tự đại. Bên cạnh đó, ta cũng cần phê phán những kẻ ỷ lại vào người khác, sống tự ti…Tất cả lối sống tiêu cực ấy chắc chắn sẽ bị đào thải, nhất là trong xã hội ngày hôm nay - một xã hội tân tiến, không ngừng phát triển và luôn đề cao tinh thần hợp tác cộng đồng.

Bản thân tôi, bài học “ Ba cây chụm lại nên hòn núi cao” tôi đã được học từ thuở bé. Chính vì thế, tôi luôn ý thức những gì mình có, mình biết chỉ là giọt nước nhỏ giữa muôn trùng đại dương. Như vậy, tôi lại càng phải cố gắng học tập, rèn luyện, trau dồi những phẩm chất đạo đức để xứng đáng trở thành người công dân có ích của đất nước

 Thật vậy, “ Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân”, lời hát như ngân nga để rồi thấm sâu vào trái tim mỗi con người một thông điệp đáng quý: mỗi người hãy là một cánh én để cùng nhau đem mùa xuân về, đừng bước đi đơn độc bởi dòng đời là dòng chảy của những vòng tay. Bởi: xuân về, đừng bước đi đơn độc bởi dòng đời là dòng chảy của những vòng tay, và bởi ai đó đã nói: “ Mỗi người sinh ra không phải để làm một hạt cát vô danh nhưng để in đấu trên mặt cát thời gian và trong tim mọi người”.
(Thủy Vy)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét